Tôi bị ung thư: Tôi nên nói với con tôi thế nào? (Phần 2)

OncoCare

Giáo dục bệnh nhân

Tôi bị ung thư: Tôi nên nói với con tôi thế nào? (Phần 2)

Một số mẹo về cách để nói

Dành ra một khoảng thời gian yên tĩnh không bị người khác làm phiền. Cha mẹ có thể muốn nói chuyện riêng với từng trẻ, điều chỉnh cuộc trò chuyện theo độ tuổi và trình độ hiểu biết của trẻ. Chọn một ngôi nhà riêng tư, cá nhân, giống như không gian mang lại sự thoải mái và an toàn. Tránh làm điều này ở những nơi công cộng, vì nơi đó sự xao nhãng và thiếu sự riêng tư có thể ngăn cản việc thể hiện cảm xúc một cách tự do và cuộc trò chuyện dịu dàng.

Trong khi trò chuyện, hãy sử dụng ngôn ngữ đơn giản và tránh dùng thuật ngữ chuyên ngành hoặc thuật ngữ y khoa phức tạp để tránh nhầm lẫn. Cha mẹ có thể lên kế hoạch trước về những gì cần nói và dự đoán những câu hỏi có thể có. Viết ra những gì cần nói và thực hành cuộc trò chuyện có thể hữu ích.

Nếu không chắc chắn về kết quả điều trị, cha mẹ có thể thành thật với con mình, ví dụ như nói rằng, "Chúng tôi không chắc phương pháp điều trị này sẽ hiệu quả như thế nào, nhưng chúng tôi sẽ cập nhật cho con trong suốt quá trình". Đối với trẻ nhỏ hơn, việc nói với chúng rằng cũng có kế hoạch chăm sóc chúng trong bối cảnh bất ổn và hỗn loạn cũng có thể giúp chúng an tâm hơn. Cha mẹ cũng có thể khuyến khích trẻ viết ra những gì chúng muốn biết từ bác sĩ trong lần khám tiếp theo. Ngoài ra, cha mẹ có thể ghi lại các thắc mắc của trẻ và cho trẻ biết rằng họ sẽ tìm kiếm câu trả lời thay cho trẻ. Không cần phải chia sẻ mọi thứ cùng một lúc; hãy dành thời gian để điều chỉnh cuộc trò chuyện với chính mình và trẻ.

Trẻ em cần biết những gì?

Giải thích về ung thư cho trẻ em có thể là một thách thức. Sau đây là một số mẹo về cách giao tiếp với trẻ em về ung thư một cách rõ ràng và nhạy cảm:

  • Giải thích về bệnh ung thư

Khi có nhiều điều để nói, hãy chia nhỏ tin tức hoặc thông tin thành các phần nhỏ hơn. Thảo luận cụ thể về ung thư là gì, ung thư nằm ở đâu trong cơ thể, ung thư ảnh hưởng đến cơ thể như thế nào, kế hoạch điều trị và các tác dụng phụ tiềm ẩn. Nhiều trẻ em thường tò mò về ung thư là gì và chúng không có gánh nặng cảm xúc hoặc nỗi sợ hãi như nhiều người lớn mắc phải về ung thư.

  • Giải quyết những hiểu lầm và quan niệm sai lầm

Tìm hiểu xem trẻ đã biết gì và muốn biết gì. Tạo không gian an toàn để trẻ chia sẻ những gì trẻ đã học hoặc quan sát được, dù là từ nguồn trực tiếp hay gián tiếp. Cho phép trẻ tự do hỏi. Nên cho phép trẻ đặt mọi loại câu hỏi; không có câu hỏi nào là “xấu”. Cho phép trẻ bộc lộ mối quan tâm và nỗi sợ hãi và giải quyết chúng có thể quan trọng hơn là cố gắng cung cấp cho trẻ những sự thật đúng đắn.

Cách diễn giải của trẻ em sẽ khác nhau tùy theo giai đoạn phát triển của chúng, cũng như những hiểu lầm mà chúng có. Ví dụ, một đứa trẻ nhỏ hơn có thể lấp đầy khoảng trống bằng trí tưởng tượng và những suy nghĩ ích kỷ, chẳng hạn như: "Bà ngoại mất trong bệnh viện. Bố đang nằm viện, vì vậy bố cũng sẽ chết", hoặc "Mẹ bị bệnh vì con làm mẹ buồn vì không dọn đồ chơi của con". Do đó, điều quan trọng là phải đảm bảo rằng trẻ có thông tin chính xác và phù hợp với lứa tuổi để tránh bất kỳ sự hiểu biết sai lệch hoặc giả định gây đau khổ nào.

  • Thông báo về những thay đổi trong thói quen

Giữ cuộc trò chuyện tập trung vào hiện tại mà không tiên đoán tương lai. Giải thích cách ung thư có thể ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày và thói quen của họ hiện tại, chẳng hạn như ai sẽ đưa họ đến trường hoặc ở đó khi họ về nhà.

  • Hãy cho trẻ em biết chúng được yêu thương

Đảm bảo trẻ em biết rằng chúng vẫn được yêu thương và chăm sóc bất chấp chẩn đoán ung thư và những thay đổi trong cuộc sống gia đình. Thừa nhận rằng các cuộc hẹn và điều trị thường xuyên sẽ ảnh hưởng đến thời gian dành cho gia đình, nhưng hãy trấn an chúng về tình yêu và sự chăm sóc liên tục của chúng ta. Điều này giúp tăng cảm giác an toàn và giảm cảm giác lo lắng và bị bỏ rơi.

Ngoài ra, điều quan trọng là phải trấn an trẻ em rằng chúng hoàn toàn có thể tận hưởng bản thân mặc dù cha mẹ được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Nhấn mạnh rằng hạnh phúc của chúng là quan trọng. Chúng vẫn có thể vui vẻ và hạnh phúc với bạn bè hoặc ở trường trong thời điểm khó khăn này.

  • Lắng nghe và hỗ trợ

Cho phép trẻ em bày tỏ cảm xúc của mình sau khi thảo luận về bệnh ung thư. Đặc biệt, trẻ nhỏ có thể gặp khó khăn trong việc diễn đạt cảm xúc của mình. Hãy cho trẻ biết rằng cảm thấy buồn, tức giận hoặc sợ hãi là điều bình thường. Khuyến khích trẻ chia sẻ cảm xúc của mình và trấn an trẻ rằng việc nói chuyện với bạn hoặc một người lớn đáng tin cậy khác là điều bình thường. Tìm kiếm sự hỗ trợ từ các chuyên gia như nhân viên xã hội, cố vấn hoặc nhà tâm lý học nếu bạn cần trợ giúp để hỗ trợ trẻ em đối phó với căn bệnh này.

Tóm lại, việc nói chuyện với trẻ em về bệnh ung thư là một thách thức, nhưng điều quan trọng là không để trẻ em trong bóng tối. Bài viết gồm 2 phần này hướng dẫn cách tiếp cận các cuộc thảo luận này, nêu bật tầm quan trọng của việc nhờ người lớn đáng tin cậy hỗ trợ và bắt đầu cuộc trò chuyện ngay sau khi chẩn đoán. Bài viết cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc cập nhật cho trẻ em về mọi diễn biến, giá trị của thời gian và lựa chọn bối cảnh phù hợp. Hơn nữa, bài viết nhấn mạnh nhu cầu sử dụng ngôn ngữ trực tiếp và làm rõ mọi quan niệm sai lầm. Cuối cùng, điều quan trọng là phải giải quyết cảm xúc của trẻ em, trấn an và khẳng định lại tình yêu thương không lay chuyển mà cha mẹ dành cho con cái, bất kể tình trạng ung thư.

“Kiến thức chuyên môn có nghĩa là chăm sóc bệnh ung thư tốt hơn”

Written by:

Cô Jaclyn Lee
Bác sĩ lâm sàng chăm sóc hỗ trợ và giảm nhẹ
Trung tâm Ung thư OncoCare